Thứ Tư, 29 tháng 8, 2007

THƠ TÔI*

Có người bảo thơ tôi bây giờ "màu xanh" (?!)
thì vui... chim hót, đất yên lành
nhọc nhằn, xương máu gieo mầm sống
quả thật thơ mình chưa xứng danh

Có người bảo thơ tôi bây giờ "màu đen" (?)
gương mặt nào lạ lạ quen quen
bởi đời cay đắng, thơ thao thức
thơ thật thà chẳng biết bon chen

Mới hay, đời có nhiều thơ quá
"thơ đỏ", "thơ đen", lại "thơ xanh"
"thơ vàng", "thơ trắng" là sao nữa?
rồi chắc có mùi thơm và tanh (?!)

Vui chưa, có một thứ "quan tòa"
"quan điểm, lập trường" ta... nhứt ta
thơ mà ông đọc... mà ông "duyệt"
xác chữ phơi đầy bãi tha ma...
1990


______
*Có quan chức đánh giá thơ tác giả, đại ý:
thơ viết trong chiến tranh là "đỏ" (có thể xem là tốt),
còn thơ viết trong hòa bình là "xanh" và "đen" (xem như xấu, rất xấu).
Mỉa mai sự đánh giá méo mó đó, tác giả đã viết bài thơ này.

Không có nhận xét nào: