Thứ Năm, 30 tháng 8, 2007

THƠ MÌNH

Người ta bảo sao tôi hay làm thơ thời sự
như chuồn chuồn cánh mỏnh chẳng bay cao
bởi tôi vốn người không hay chữ
thấy thế nào viết vậy, biết sao!

Người ta bảo nhà thơ tìm những điều cối lõi
quanh quẩn râu ria tiêu cực làm gì
tôi chẳng phải người ham soi mói
cái ác buộc mình không được quay đi

Người ta bảo nhà thơ viết về vĩnh cửu
đừng như lửa rơm một chốc rồi tàn
người chết đuối lẽ nào không cứu
tôi làm liều, chớ chẳng phải gan!

Người ta bảo nhà thơ phải có tầm thời đại
tạc vào bia năm tháng chẳng phai mờ
đôi mắt nói cùng điều ngang trái
hèn nhát làm gì có được câu thơ

Thơ tôi viết. Ừ, tôi đang viết
có trái tim giữ nhịp cho mình
biết mai mốt rồi thơ sẽ chết
cùng với tôi như một mối tình

Chỉ lúc ấy máu không còn chảy
nhờ hồn thơ thao thức canh chừng
còn nghe được tiếng gà vẫn gáy
và mặt trời sưởi ấm sau lưng...
16.3.1993

Không có nhận xét nào: