Tóc sương phơ phất
thời gian như nước cuộn trôi
con thuyền mong manh nghiêng ngã
trái tim độc huyền chạm gió ngân xa
Cha tôi thức hay ngủ
đôi mắt khép hờ
với ông mọi điều ngờ ngợ
có thật màu xanh tốt tươi từ lá
có thật bông hoa từ đất nở ra
điều thiện vòng vèo pha chế
con người như có như không...
Lắng nghe lắng nghe hồn gọi
cha tôi không nói bằng lời...
18.10.1993
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét