Thứ Hai, 27 tháng 8, 2007

CẢM XÚC CHIỀU

Chập chùng trắng như chiều sa mạc
gió nao nao thổi rát chân trời
ai sống chết linh hồn xiêu lạc
có màu hoa nào làm nghĩa trang vui!

vôi vừa quét như chung cư mới
mồ bên mồ - toàn hộ độc thân
người đông đúc mà sao không nói
đất phập phồng theo mỗi bước chân

vẫn gương mặt trẻ trung ngày ấy
nặng trĩu hành trang một tấm lòng
những đôi mắt hình như còn nhấp nháy
thức suốt đêm này trời đã hừng đông
*

Đường lầy lội ầm ào sóng bạc
ước mơ xanh chớp đỏ chiến trường
năm tháng buồn vui làm nên khúc hát
đất nước mình đâu cũng quê hương

đất nước mình mỗi năm thêm tuổi
tuổi các anh dành lại cho đời
ta lọc biển nhọc nhằn vị muối
lọc đau thương nghe các anh cười

Rưng rưng hoa đỏ chiều phơ phất
mờ khói nhang bay bạc mái đầu
trái tim nhịp có lẽ nào không thật
chiều xuống vội vàng như muốn khuất niềm đau!
1.12.1995

Không có nhận xét nào: