Thứ Hai, 17 tháng 9, 2007

MỘNG DU

.Kính tặng nỗi đau.



Trước đó
là bao triệu năm
bao triệu năm có lúc nào loài người không đổ máu?
vì miếng ăn
vì đầu óc tật nguyền
đôi mắt không nhìn ra đồng loại

Nhân danh những điều tốt lành
nhân danh thánh thần mộng mị
nhân danh tổ quốc nhân dân
đọ gươm đọ súng
khai mở thiên đường
bằng máu

Chưa có tàu vũ trụ chở nổi hành tinh tới những vì sao xa xăm
họ chở loài người bằng siêu thần lảng mạn
ngụp lặn qua thác ghềnh xung đột
lổn ngổn trong xương máu hãi hùng

Thế là
trái đất rơi giữa mạng nhện chập chùng
vẫy vùng
kiệt sức
con người mộng du
quên phía mặt trời

Bão sóng bốn bề như điên
đừng mong tìm ra láng giềng
láng giềng là ai
quên mất
thiên nhiên ơi xin chớ trả thù!

Chập choạng đi trong sương mù
thân xác rả rời chết lặng
xa xa lắm chân trời có nắng
thấp thoáng một vài bông hoa
con đường nào gần con đường nào xa?
kẻ tật nguyền đang bước...
10.1988

Không có nhận xét nào: