Thứ Năm, 6 tháng 9, 2007

CHIÊM BAO TRẺ CON

.Tặng tuổi thơ xa xưa.


Đi học
thả diều
bắt bướm
cắt lá làm chòi
nắn đất làm bao nhiêu là bánh
xếp giấy làm bao nhiêu là tiền
tối về ngoẻo đầu vai ba thủ thỉ
lắt lắt tay má dỗi hờn

Đôi mắt trẻ con trong vắt
như từ cõi tinh khiết nào
chỉ có thương mà không có ghét
chỉ có vui mà không có buồn
chỉ có tốt mà không có xấu
*

Đêm xưa, bỗng lạ
đang ngủ giữa khuya mà em chợt khóc
nước mắt dầm dề
miệng kêu ú ớ
người mẹ hoảng hồn
gọi con
đứa bé vẫn chưa tỉnh thức
-Má ơi, con thấy...
sao con thành người lớn rồi
mà người lớn
đâu còn được chơi
người lớn ít cười
họ ít thương nhau
họ chửi bới và chém giết
sợ lắm
con không làm người lớn đâu!
24.9.1991

Không có nhận xét nào: