Quý phái mượt mà
vân sóng xà cừ chập chờn lớp vỏ
chẳng chút rong rêu
cái tên cũng lạ:
"ốc mượn hồn"
Mấy người đàn bà chụm lại
táo tác nói cười
những con ốc dị thường làm họ sợ
lổm ngổm càng ngoe
thập thò nghiêng ngó
Ốc mượn hồn
dọc ven biển sao nhiều vô kể
Cô gái với gương mặt buồn tội nghiệp
ốc nghễnh ngãng bò
chẳng thấy ai mua...
5.4.1991
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét