Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2007

VỊ ĐỜI

Không hiểu vì sao chị không chết được
lẽ nào thuốc độc cũng đáng hoài nghi
linh hồn anh có thành chim thành bướm

Hai mươi lăm tuổi
hoang mang bến bờ
đứa con trai bập bẹ
chữ nghĩa không đầy lá mít, ai cần
chỗ dựa cuối cùng người chồng chết trận
đất Chùa Tháp trắng dã cánh đồng xương

Mù trời mưa giăng
liều
chị đi biển với chút lương khô son phấn
những tên đàn ông sư tử
cắn nát đồng tiền
nước mắt đắng nghét

Thất lạc âm dương
tóc sương len lõi
phao cứu sinh sóng cuộn
tội nghiệp hồn anh lang thang

Mặt trời nhú xa ngoài biển
ngước mắt chị lê từng bước...
14.11.1996

Không có nhận xét nào: