Người hoạ sĩ già
tóc phủ đầy sương
Ký ức lên màu
ông vẽ về quê ông Cà Mau heo hút
rừng tràm xanh xanh, rừng tràm đen trũi
rừng đước minh mang tiếng gió
chiếc xuồng ba lá lắc lư
ngọn đèn dầu như giọt máu
con tôm màu da beo
con dã tràng không biết mình trước sóng
cọng rau muống tím dài trên cánh đồng nứt nẻ
chiếc cầu tre chênh vênh
đàn cò trắng trôi trong chiều huyễn hoặc
Ký ức rung lên
đường nét của ông có mắt
màu sắc của ông có lời
Và người xem tranh lặng lẽ...
1992
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét