Tôi khuyên tôi
hãy làm thơ khỏa thân
để nhìn tận mắt những đường cong
có thật
Ừ,
thì thơ-khỏa-thân
chẳng ỡm ờ
ánh sáng soi vào trái tim
ngọn gió bồn chồn dậy sớm
những hạt sương long lanh
nụ cười biết thay lời muốn nói
Thơ khỏa thân
nóng
lạnh
khôn lường
đèn pha náo loạn
sân khấu được mùa hài
diễn viên chẳng cần hóa trang
hồi quang
thấy hết
Ngớ ra
giữa rừng già ngơ ngác
trước bao tay thợ săn lõi đời
tội nghiệp chú nai thơ tôi
trọng thương mấy lượt
suýt treo quán thịt rừng!
Mặt đất chông chênh
tôi nỡ trách tôi
khỏa thân phải đâu chuyện lạ
khỏa thân phải đâu chuyện đùa
thực hư cảm xúc
Thơ ơi,
đâu dễ là thơ
lối nhỏ vào rừng gai chông, lầy lội
dại dột chân trần
người thợ nghèo sinh nghề tử nghiệp
nuôi từng con chữ khát khao...
1995
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét