Không đêm nào con tắc kè không kêu
tiếng kêu hồn nhiên
rất quen mà lạ
tiếng tắc kè giữa khuya
thành hạt mưa đá
rơi xuống lòng mình
vừa đau vừa sợ
Tiếng tắc kè gọi ai
cầm canh nhẩn nại
ngoài trời lặng ngắt
hư ảo những vì sao
Khắc khoải chi con tắc kè trần tục
làm ta thao thức
làm ta phân vân
làm ta ngạt thở
Tiếng tắc kè
lởn vởn...
Sóc Trăng, 2.2.1996
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét