Thứ Ba, 28 tháng 8, 2007

DÒNG SÔNG CỔ

Tặng họa sĩ P.H.T


Màu thời gian nhuốm mái tóc phất phơ
nao lòng ngọn gió
người họa sĩ trầm tư

Ông thao thức giữa khu rừng tranh tượng
giữa vô số viên sỏi mòn nhẵn
giữa thực và hư

Cõi nhân gian chừng cũng quá mong manh
sao ông yêu cái mong manh của cuộc đời đến thế
vũ khúc luân hồi
dâu biển

Hỉ-Nộ-Ái-Ố
ông tái tạo nỗi đời bằng chính cuộc đời
lặng im quá đỗi
sóng sánh điều chi trong chén rượu ngậm ngùi
bằng nhịp tim không đều
ánh mắt từ lòng phát sáng
sắc màu mộng mị
của đất và trời
của cỏ và cây
của hơi thở và máu
những sắc màu rất quen mà thảng thốt

Người họa sĩ ẩn mình trong dòng sông cổ
chảy dưới những tầng đá ngầm
ở đó có thật nhiều điều
ta chưa hề biết
và ta lảng quên...
1995

Không có nhận xét nào: