Những bông sen hồng
những bông súng trắng
lắt lay giữa cánh đồng xưa
hai sương một nắng
nước đục nước trong
ai quên ai nhớ
ai lạ ai quen
con rạch ngoằn ngoèo như mạch máu
tiếng chim bìm bịp mơ hồ
trái chín trời cho còn hết?
Không phải một lần
nước mắt như mưa trong đêm chiến tranh
không phải một lần
mồ hôi như mưa tưới xanh khu vườn yên tĩnh
nâng niu chút mầm hy vọng
triệu đóa tâm linh
Từ hố bom ngày nào
viên gạch như còn rướm máu
gió cấp chín, cấp mười
miền núi bất thần lũ quét
đồng bằng Cửu Long lụt lội thành mùa
Đem nỗi khát khao vo từng hạt gạo
lọc trong ngần giọt nắng ban mai...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét