Thứ Tư, 18 tháng 7, 2007

NĂM ẤY, THÀNH PHỐ NÀY...

Lâu lắm rồi gặp lại
thành phố cao nguyên này
hoa và lạnh

ngơ ngẩn những đồi thông trơ gốc
thung lủng Tình Yêu dã quì thưa thớt
tiếng chim nghe chừng rất xa
ký ức bắt đầu từ đâu
nỗi buồn nỗi nhớ

Lặng trắng giương giăng
quanh hồ Than Thở
những cành lan thực ảo lung linh
mệt lả sắc màu
xe ngựa gõ trong chiều sai nhịp
lốc cốc lăn cổ tích Đồi Cù

*
Thành phố của mình mà mình lạ lẫm
mùi hương xưa đâu rồi
màu hoa xưa cũng nhạt
cây lá nilon như thằng vô lễ
xách mé cùng người
trả treo cùng đất

Có lẽ nào lòng ta hoang vắng
giữa chốn phồn hoa
giữa chộn rộn phấn son, sắc màu
và không thể...
1.1.1995
____________
Đà Lạt nổi tiếng về hoa,
nhưng những năm vô cùng khó khăn ấy,
người ta bày bán đủ thứ hoa nilon.

Không có nhận xét nào: