Dọc theo phố xá Cần Thơ, bạn sẽ thấy vô số những con phố nhỏ, những con hẻm nhỏ… Thể nào cũng có một lối thân quen, dẫn đến một góc nhà ấm cúng, an lành nào đó… Những lúc có giây phút rảnh rỗi hiếm hoi giữa vô vàn công việc rối rắm, chúng tôi lại tạt qua căn nhà có cây xoài xanh mát, có những giò lan rừng treo hờ hững, những cây hoàng lan ngan ngát, những bụi hoa mua, hoa sim hoang dại… mà chủ nhân đã tha về từ một vùng đất nào đó trên đất nước Việt Nam nầy. Chúng tôi thường đùa vui rằng, chủ nhân ngôi nhà này dường như là người yêu cái đẹp, tôn thờ cái đẹp đến mức cầu toàn, thể hiện qua nghệ thuật sắp đặt hỗn độn một cách cực kỳ ngăn nắp trong ngôi nhà nầy.
Ừ mà cũng phải ! Bởi ông vốn là người quen sắp đặt ngôn từ bấy lâu nay. Biết vậy nên chúng tôi bày biện ra cái blog nầy biếu tặng chủ nhân. Biết đâu, chỉ một vài ngày nữa thôi, chúng ta lại thấy chủ nhân chính hiệu của blog trình làng một nghệ thuật sắp đặt thật lạ mà cũng thật quen như chính góc nhà của ông vậy. Chúng tôi vốn đã tìm thấy những giây phút an nhiên, tĩnh tại trong ngôi nhà của ông, biết đâu ngày sau lạc bước vào blog này lại y thinh cảm xúc ấy. Mong thay !
Ừ mà cũng phải ! Bởi ông vốn là người quen sắp đặt ngôn từ bấy lâu nay. Biết vậy nên chúng tôi bày biện ra cái blog nầy biếu tặng chủ nhân. Biết đâu, chỉ một vài ngày nữa thôi, chúng ta lại thấy chủ nhân chính hiệu của blog trình làng một nghệ thuật sắp đặt thật lạ mà cũng thật quen như chính góc nhà của ông vậy. Chúng tôi vốn đã tìm thấy những giây phút an nhiên, tĩnh tại trong ngôi nhà của ông, biết đâu ngày sau lạc bước vào blog này lại y thinh cảm xúc ấy. Mong thay !
Hồng Hạnh, Trương Công Khả xin tặng lại chủ nhân blog nầy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét