Trở lại U Minh
tôi như người đến chậm
khi về đây rừng đã cháy hết rồi
tiếng gió đi qua như bài hát không lời
trôi tới chân trời xa hút
Rừng
chỉ còn lại màu xanh một chút
một chút tràm lốm đốm giữa minh mông
có thể nào tin được hay không
màu xanh ấy cũng bao lần lửa cháy
Mà sự sống
như một điều lạ vậy
như một điều chưa ai hiểu ra
bất chợt lạ lùng
trắng muốt một bông hoa
tôi bắt gặp trong khu rừng
sót lại
cánh hoa mỏng manh như chừng e ngại
hoa phong lan
lòng cứ sững sờ
Đứng giữa hoang sơ
thật có ai ngờ
phong lan sống cho rừng xanh đến thế
phong lan sống cho rừng bỗng trẻ
giục chân trời náo nức sinh sôi
Trở lại với rừng
bao nỗi buồn vui
dẫu mưa nắng
hề chi
tôi vẫn tới
Đêm thao thức
rừng ơi xin hãy đợi
ngày mặt trời chim hót tự hừng đông
1983
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét