Thứ Năm, 14 tháng 8, 2008

CHẦM CHẬM ÔNG ĐI

Kính viếng vong linh nhà văn Sơn Nam.

Chầm chậm
ông đi
từ ngày ấu thơ xa thẳm
bát ngát hương rừng Cà Mau cổ tích
thơm đến tận bây giờ

Ông đi
xuồng ba lá lắc lư
qua hết ngọn nguồn sông rạch
chim vịt kêu chiều cầu tre lắt lẻo
những mùa len trâu hiu hắt mưa dầm
cánh đồng khẩn hoang mù mù sương khói
cây lúa mặn phèn vô vọng
đợi nước bên Cù lao Dung
nghe sông Hậu rì rầm những đêm không trăng
lênh đênh Hòn Nghệ, Hòn Tre, Củ Tron, Phú Quốc
con người con cá con tôm
lạnh lùng dao thớt

Ông đi ông nghe ông thấy
đau đất đau đời
Nam Bộ như cái lẩu mắm như con cá lóc nướng trui như trái sầu riêng
bi kịch Phan Thanh Giản trăm năm dưới lớp dày nghi án

Theo lối lòng dân
ông học cách của người U Minh, Đồng Tháp
tìm lai lịch cho đất, tìm tiếng thơm tên người
ông già Nam Bộ

Bây giờ ông bận ra đi
không kịp giã từ bè bạn
vẫn những con đường lao xao bóng dừa đong đưa hoa trái
phù sa nước lớn nước ròng
bóng xa chầm chậm...

l4.8.2008

2 nhận xét:

truongcongkha nói...

Bài thơ của Chú hay lám cảm động và đầy tính chất nhân bản của một con người một nhân vật Nam Bộ. Con đọc may làn để thắm sau vào lòng đó nghe chú. Thương Nhớ Bạn Gia!

LÊ CHÍ nói...

Khả thân mến,
Cám ơn Khả đã đọc bài thơ viết về nhà văn Sơn Nam vừa mất. Ông mất đi là một tổn thất lớn cho văn đàn văn học Nam Bộ.
Chúc Khả và gia đình luôn gặp nhiều may mắn.
Lê Chí