Tâm thần
tôi quả quyết mình như vậy
Người ta nói
thà thằng khùng
lúc khóc lúc cười
cởi truồng giữa đường phố
còn dễ chịu hơn
còn thứ
tâm địa lạnh tanh
con rắn có màu da của lá và đất
lim dim ngóng chờ
Trận mạc ngày nào
bao người ngã xuống
gương mặt chập chờn
lặng im tiếng súng
thời gian chóng mặt
đất nước như ngôi nhà ngổn ngang cây lá
chạy vạy cái ăn
Con người có năm bảy hạng
đồng chí cũng năm bảy tầng
nhân tình sương giá
Tập tễnh thầy đời
giấu tay giấu mặt
lấy sự bùng nổ làm vui
kim loại nào lấp lánh
trong mắt "thằng khôn quỷ"
*
Người chết
vô tư chuyện trò đây đó
mấy mươi năm
bạn bè đồng đội
vẫn trẻ trung hồn nhiên quá đỗi
họ nhìn tôi lạ lùng
có tiếng dịu dàng của người con gái rất quen:
"hình như anh... tâm thần"
Vã mồ hôi
tỉnh dậy
hèn gì
tôi chẳng nhớ buồn vui.
12.1.1993
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét