Thứ Hai, 24 tháng 9, 2007

LẠI NÓI VỀ VĨNH TẾ

NHỮNG NĂM ĐÁNH MỸ

Cứ ngỡ đó dòng sông thơ mộng lắm
như Vàm Nao như sóng vỗ Châu Giang
sự lãng mạn đôi khi làm nhẹ phần ghê gớm
khi dòng kinh này
chỉ bằng cọng rau muống bò ngang

Kinh Vĩnh Tế
đâu lạ lùng khó hiểu
chiến tranh qua kể lại như đùa
nhưng cái chết biết chi cường điệu
mặt nước đêm đêm đỏ máu bạn bè

đôi bờ tả tơi cây cỏ
kẻ thù không để yên một bóng cây nào
ngày: trực thăng, bộ binh chà xát
đêm: tàu chiến, hỏa châu
mìn cóc, mìn mo, mìn zíp
máy thu tiếng động dò rào

bọn chúng sợ điên khùng đến thế
những con đường vẫn mở tự lòng ta
người qua kinh, vũ khí qua kinh
trăm trận đánh nổ ra giữa đồng bằng Nam Bộ


NHỮNG NGÀY GIẶC PÔNPÔT
Thừa khi Mỹ ngụy vừa tan
giặc Pônpôt tràn qua Vĩnh Tế
tên gọi khác nhau
nhưng đã giặc thì giặc nào chẳng thế
tàn sát con người như thú vui
Vĩnh Tế
bập bềnh xác đàn bà, cụ già, con trẻ
họng súng lưỡi lê rình rập
những con chó săn có biết gì dân tộc
diệt chủng mà - xóa sạch Khơme
xóa sạch bạn bè
chúng chém sả vào Vĩnh Gia, Ba Chúc
vào xóm làng biên giới Việt Nam

Máu có bao giờ chịu yên
ôi dân tộc và bạn bè quý giá
anh em sống chết có nhau
giữ lấy đất đai tổ quốc

mùa xuân nổi lửa tiến công
ngàn mặt Phật Ăngco giận dữ
dòng Mêkông cuồn cuộn
dừa, thốt nốt đôi bờ Vĩnh Tế
mầm xanh xé đất mọc lên
Phnôm Pênh bão táp
Campuchia hồi sinh


VĨNH TẾ BÂY GIỜ
Đất Chùa Tháp không chờ Chôxơnam thơmây*
một dân tộc bàng hoàng sống dậy
bên miệng hố chôn người
nhân loại chưa bao giờ gặp một Giécnica như vậy!

Bình minh ngày ấy
nóng rực chân trời
chỉ có tiếng bàn chân và súng nổ
giặc Pônpôt tận số
những con đường nắng chói rưng rưng
những con đường
tiếng khóc tiếng cười
thổn thức

Kinh Vĩnh Tế
trăm chiếc xuồng lao vút
mừng cho bạn ta cũng trào nước mắt

Kinh Vĩnh Tế như đàn chim sãi cánh
hoa lục bình tím biếc chiều xa
thốt nốt xòe lá tròn ngô nghĩnh
bóng dừa xanh soi mát dòng kinh
lòng tin và ao ước hòa bình
đã gặp đây rồi
Vĩnh Tế!
1981

_________
*Ngày tết Campuchia.

Không có nhận xét nào: