Thứ Hai, 8 tháng 10, 2007

NHỚ VÀ GHI

*Khi đi Uzbekistan,1988.


.Khen những con cừu ngoan để rồi người ta ăn thịt nó
Mình có phải là cừu đâu, nghe tâng bốc mà không biết sợ

.Lời phỉnh nịnh ngang với mùi thịt nướng
Chẳng kịp rượu vào chửi bới lung tung
Con cừu chết mà hồn cứ tưởng
kẻ giết ta có lẽ điên khùng

.Hãy tránh xa kẻ đang nói không hay về người khác
Bởi mai mốt thôi, anh ta sẽ nói đến mình

.Xin đừng làm quen với người chuyên nói điều cao thượng
Bởi cái bình thường anh ta chẳng có đâu

.Kẻ không dám nhận điều xấu nào về mình
thì cũng chẳng được ai thừa nhận tốt

.Đẩy điều xấu về bạn, điều xấu lại rơi trúng lòng mình tăm tối
Nhận điều xấu về mình, cả bạn và mình có ngọn lửa tâm hồn thắp sáng

.Đừng mong khóa chặt lòng mình và mở toang cửa đời người khác
Kẻ hèn nhát ơi, sao giấu được lòng mình

.Kẻ nói nhiều là kẻ không có đôi tay để làm được việc

Không có nhận xét nào: